Có những ngày mệt mỏi...
Có những ngày như ngày hôm nay, Mẹ mệt mỏi vô cùng tận Xoài à.
Mẹ sinh con xong thì bị viêm mũi dị ứng, chỉ cần gặp chút gió, chút quạt, chút trái gió trở trời là hắt hơi sổ mũi. Hai bên cánh mũi của mẹ đau rát vì cọ nhiều vào khăn giấy, mắt mẹ đờ ra vì thiếu ngủ và vì cảm, con cứ quấy khóc dỗ hoài không nín.
Cho con bú thì con cắn vào núm ti mẹ đau không tả nổi. Nhìn con ngủ được thì mẹ cũng yên lòng, nhưng nhìn qua đống giấy lau nước mũi vò lại chất đống một bên, mẹ lại mệt mỏi chán nản vô cùng tận.
Dẫu biết con rồi sẽ lớn, những mỏi mệt này chỉ là tạm thời, nhưng sao mẹ vẫn thấy chán nản tuyệt vọng quá. Chắc vì cơ thể mẹ kiệt quệ - hậu quả của cả năm trời thiếu ngủ trầm trọng, từ lúc sinh con thì chỉ được ngủ 2-3 tiếng ngắt quãng, bệnh tật, đau nhức cơ thể... Tinh thần mẹ đi xuống vì mập ra, xấu xí, cảm giác mất tự do vì đi đâu làm gì cũng không thể.
Mẹ thèm một buổi đi cafe 1 mình, ngó trời ngó đất ngó người qua lại.
Mẹ thèm một buổi đi spa chăm sóc bản thân mà không phải lo con quấy con khóc.
Mẹ thèm những khoảnh khắc được nằm ườn trên sofa và nghe tiếng nước bể cá chảy, chây lười nghe review phim.
Mẹ thèm một giấc ngủ yên tâm, không chút lo nghĩ hay canh cánh tiếng con khóc, sợ con đói.
Mẹ thèm được rảnh rỗi đọc một quyển sách mẹ yêu.
Mẹ thèm được là chính mình, được vui vẻ sống cho bản thân, không phải âu lo con ra sao, con thế nào.
...
Mẹ mệt quá, lắm lúc mẹ chỉ muốn ngủ một giấc dài. Mãi mãi. Mẹ nghĩ quẩn, nghĩ cách chết để Ba tìm vợ khác. Nhưng rồi Mẹ lại lo họ có đủ bao dung để yêu thương con không.
Đấy là lúc mẹ mệt quá thôi. Mệt quá, rệu rã quá, thiếu ngủ quá nên mẹ nghĩ quẩn. Nhưng phần lớn thời gian, mẹ đều xin Chúa cho Ba và con được khoẻ mạnh. Và dĩ nhiên cho cả mẹ khoẻ mạnh để cùng Ba nuôi dạy con nên người.
Xoài ơi, con hãy lớn lên khoẻ mạnh và trưởng thành là một cô bé hiểu chuyện, ngoan ngoãn, tử tế và giàu lòng yêu thương con nhé. Mẹ mong con được hạnh phúc, và mạnh mẽ kiên cường hơn mẹ. Nhất định phải kiên cường mà sống nghe con.